Một buổi chiều cuối tuần, tôi ngồi trên vỉa hè của chung cư hóng gió, ngắm người qua lại. Tôi vẫn có thói quen như vậy sau những ngày mệt nhoài với bộn bề công việc.
Cụ già dáng người nhỏ xíu bên chiếc xe đạp cũ kĩ, cố gắng gạt chiếc chân chống xe gỉ sét một cách khó nhọc. Tôi giúp cụ tựa xe vào bậc thang, chiếc chân chống gỉ sét yếu ớt đã không còn đứng vững được nữa. Cụ cảm ơn tôi rồi ngồi xuống, mở gói nilon nhỏ, bên trong là nữa ổ bánh mì rỗng ruột.
– Bà lớn tuổi thế này mà vẫn phải đi làm sao ạ? Tôi khẽ bắt chuyện trong lúc cụ đang ăn bánh mì.
– Tôi đi giúp việc nhà cho người ta cô à. Về nữa đường đói bụng quá nên dừng lại ăn một chút rồi đi tiếp.
– Bà có con cháu gì không? Bà lớn tuổi như vậy mà vẫn có thể làm việc nhà cho người ta được sao?
– Tôi cũng không làm được nhiều việc, nên lương cũng không bao nhiêu. Người ta thương nên cho làm lặt vặt vậy thôi, nhưng đi xa quá cô à. Con gái tôi lấy chồng xa, nó cũng cực…
Bà chậm rãi từng lời như mãi mới có cơ hội trải lòng, đôi mắt mờ đục, rưng rưng. Tôi cảm thấy cổ họng mình nghẹn đắng. Không biết phải nói với bà câu gì. Thì ra, tôi đang hạnh phúc biết bao nhiêu. Những khó khăn, những căng thẳng ngày thường của tôi có xá gì so với ngần ấy năm vất vả của bà? Tôi lấy ra một ít tiền mặt trong túi, vốn dĩ tôi ít có thói quen mang theo tiền mặt khi đi tản bộ.
– Con không mang theo nhiều tiền, con chỉ xin phép gửi bà chút lòng thành, bà mua cái gì ngon ngon để ăn cho khoẻ ạ.
– Tôi cảm ơn cô nhiều lắm, cho tôi hỏi cô tên gì để tôi lên chùa cầu bình an cho cô.
– Con cảm ơn tấm lòng của bà, nhưng con còn trẻ và khoẻ, con sẽ tự cầu bình an cho mình. Bà hãy cứ dành thêm thời gian cầu bình an cho bản thân và gia đình bà nhé. Chỉ cần bà bình an và khoẻ mạnh, là con đã được đón nhận phần nào công đức rồi đó ạ.
– Tôi cảm ơn cô, nhất định tôi sẽ khoẻ mạnh, cô yên tâm nha.
Dáng bà khuất dần… Rồi cứ mỗi chiều cuối tuần không có sự kiện hay cuộc hẹn nào, tôi lại xuống vỉa hè ngồi hóng gió. Tôi bắt đầu có thói quen bỏ một ít tiền trong túi. Dù tôi không có cơ hội gặp lại bà thêm lần nào nữa.
Cho và nhận
Category: Blog