Hôm ấy anh tài xế chở tôi vào một con hẻm nhỏ, con hẻm chỉ vừa đủ lọt một chiều xe hơi. Chiếc xe đi được nữa đoạn đường bỗng tôi thấy anh tài xế lùi xe ra. Khi tôi hỏi lí do, anh trả lời tôi bằng một chất giọng rất nhẹ nhàng: – Em thông cảm giúp anh nghen, có một chiếc xe khác đang đi tới mà họ không có vẻ muốn nhường đường, nên thôi mình lùi ra một chút vậy. Khi tôi nhìn lên, chiếc xe kia chỉ mới vào nữa thân xe. nếu lùi ra thì sẽ dễ hơn anh tài xế của tôi nhiều. Tôi thắc mắc: – Sao anh kia thấy xe đang ra không dừng lại mà vẫn đi vào nhỉ? Anh vẫn tiếp tục với chất giọng rất nhẹ: – Nếu xe kia đã thấy mà không lùi thì có nghĩa là họ không muốn lùi hoặc vì lí do gì đó họ không thể lùi. Mình nhường một chút cũng không mất mát gì chứ để gây gỗ, không chỉ tổn hại nhau mà còn mất thời gian nhiều hơn. Nhưng xin lỗi vì muộn giờ của em một chút nhe. – Dạ em không vội, chỉ sợ anh lùi xe khó thôi. Anh cười bảo không sao, từ từ cũng sẽ ra hết hẻm. Sau khi chiếc xe đã hoàn toàn ra ngoài hẻm nhường đường cho chiếc xe kia chạy ra. Anh em chúng tôi lại tiếp tục hành trình. Anh tài xế lại quay qua cười với tôi. – Em thấy không, việc cũng không quá khó, giờ mình có thể thoải mái đi rồi, hẻm này cũng không nhiều xe qua lại. Ban nãy mà gây có khi giờ chưa được đi đâu. Tôi cũng mỉm cười nhìn anh, người tài xế có nụ cười thật hiền và giọng nói ấm áp nhất mà tôi từng gặp. Biết ơn anh đã dạy tôi cách chậm lại, dùng yêu thương để nhận định và xử lý một vấn đề.
Bài học từ người tài xế – Hẻm nhỏ
Category: Blog
Love you.
Thank you, Alex.